Năm thứ năm sau khi tôi đánh đổi đuôi cá để lấy đôi chân của loài người và lên bờ.
Chồng và con trai tôi đều phải lòng cô gia sư mới đến.
Họ dường như ngày càng cảm thấy xấu hổ vì tôi, một người cá.
Ngày mà Phó Đình Thần đề nghị ly hôn, anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ nhượng bộ:
“Người cá cả đời chỉ động lòng một lần, em sẽ không rời đi.”
Tôi chỉ im lặng, rồi xóa hết dấu vết của mình trong nhà họ Phó và lấy đi chiếc vảy mang gen người cá trên trán của Phó Lân.
Nhưng họ không hề hay biết rằng, tôi đã biết—
Tình yêu giữa loài người và người cá chỉ là một trò lừa đảo với một bản kí kết.