“Nếu cô ta nói rõ dự cảm đó sớm một chút, thì ai còn dám lên máy bay?”

Sau khi mũ xanh nói xong, cả đám người sục sôi.

Họ cùng nhau mắng chửi tôi, cứ như chiếc máy bay ấy là do chính tay tôi đập nát vậy.

Trong livestream trên mạng, càng xuất hiện thêm nhiều lời mê tín dị đoan, bói toán.

Tôi nhanh chóng đến nơi tổ chức lễ tưởng niệm.

Tắt livestream, tôi dứt khoát đẩy cửa bước vào.

Không cần lo, trong đám đông kia… đã có vệ sĩ tôi sắp xếp sẵn rồi.

9.

“Cô ta đến đây làm gì?”

“Chính là Từ Ôn Huệ đấy!”

Tiếng xì xào vang lên không ngớt.

Tôi bước lên phía trước trong ánh mắt chăm chú của mọi người.

Mấy người đứng hàng đầu mắt đỏ ngầu, như thể muốn xé xác tôi.

“Chính là cô ta! Từ Ôn Huệ!”

Cô gái mũ xanh kích động chỉ thẳng mặt tôi, định lao lên đánh.

May có người trong đám đông kịp thời giữ cô ta lại.

Tôi đứng đó, rơi hai giọt nước mắt trước tất cả:

“Tôi rất đồng cảm với những gì mọi người đã trải qua, nhưng tôi buộc phải lên tiếng làm rõ cho bản thân.”

“Về sự việc bài Tarot đang được bàn tán khắp mạng, cùng những thuyết âm mưu – tôi có bằng chứng mới để cung cấp.”

Không để họ kịp phản ứng, tôi trực tiếp phát đoạn ghi âm đã chuẩn bị sẵn.

— “Bạn gái tôi…”

— “Xin lỗi mọi người, thật ra tôi cũng không biết bói… Bài Tarot là mới mua, còn chưa bóc hộp.”

— “Chị ơi… hay là tụi mình cùng đổi vé nhé?”

Đây là đoạn ghi âm tại sân bay hôm đó.

Mọi người lập tức im bặt.

Ngay sau đó, giọng mũ xanh cũng vang lên:

— “Đồ đê tiện đừng có vu oan! Tôi đâu có… tôi còn sắp cưới, sao có thể đổi vé?”

— “Muốn trách thì trách bạn trai cô ta, toàn nói mấy lời xui xẻo.”

Ghi âm kết thúc.

Chuyện Tarot lập tức trở nên rõ ràng.

Mọi người quay sang nhìn cô gái mũ xanh, ánh mắt đầy chất vấn.

Cô ta bắt đầu mất kiểm soát:

“Cô sao lại ghi âm?! Dựa vào cái gì mà cô dám ghi âm?!”

Tôi làm ra vẻ vô tội:
“Xin lỗi nhé, thật ra tôi chỉ định ghi lại cuộc sống hằng ngày với Trịnh Văn thôi.”

“Tụi tôi vẫn thường có thói quen đó.”

Thấy tình hình bất lợi, mẹ Trịnh Văn đứng bật dậy la lớn:

“Thế thì sao con tôi nhiều lần bảo đổi vé mà cô không đổi?!”

“Tại sao đến phút cuối lại đổi?!”

Bà ta hét lên, một lần nữa dồn mọi ánh mắt về phía tôi.

“Đúng rồi! Tại sao?!”

“Cô nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích!”

Đám đông lại bắt đầu xôn xao, tôi vẫn rất bình tĩnh.

Tôi bật máy chiếu, trên màn hình lớn hiện lên bản PPT tôi đã chuẩn bị từ trước.

Là chuỗi bằng chứng hoàn chỉnh.

Video Trịnh Văn mua thỏ chết, đoạn hắn gài kim lên kẹp tóc của tôi,

Cùng hàng loạt lịch sử tìm kiếm cách khiến bạn gái suy sụp tinh thần.

Tôi chỉ vào màn hình:
“Đây chính là ‘dự cảm xui xẻo’ mà Trịnh Văn nói tôi có suốt buổi sáng hôm đó.”

Tất cả mọi người chết lặng.

Không ai ngờ sự việc lại có cú bẻ lái như vậy.

Số người xem livestream tăng vọt, bình luận trôi ào ào.

Mẹ Trịnh Văn là người đầu tiên sụp đổ!

Bà ta lao lên muốn tắt máy tính, nhưng bị người khác ngăn lại.

“Cô vu khống! Cô bịa chứng cứ!”

Tôi không để tâm lời mắng mỏ, mà cầm micro lên, nói về điều mọi người quan tâm nhất:

“Còn việc tôi tại sao đột ngột đổi vé… là vì bạn trai tôi phản bội.”

“‘Tiểu tam’ gọi cho tôi, khoe rằng cô ta đang mang thai!”

Tôi vừa nói vừa bấm phát đoạn ghi âm trên màn hình – giọng Lưu Tình vang lên rõ ràng.

Nào là “con tôi không thể không có bố”, nào là “hai người chia tay đi”…

Những lời đó càng khiến đám đông tức giận.

Ánh mắt họ nhìn Lưu Tình cũng thay đổi hẳn.

Lưu Tình đỏ bừng mặt.

Xem ra cô ta vẫn còn biết thế nào là đạo đức – nếu không thì cũng chẳng nghẹn họng như vậy.

Tôi còn giữ cả ghi âm cuộc gọi với Trịnh Văn.

Vừa phát, tôi vừa bình thản nói:

“Những đoạn ghi âm này để làm bằng chứng sau này khi kiện tụng.”

Giọng tôi bình tĩnh, không chút cảm xúc.

Dân mạng đang xem livestream – tất cả đều chuyển sang đứng về phía tôi.

Gia quyến nạn nhân cũng dần bình tĩnh lại.

Bởi vì – tai nạn này vốn không phải lỗi của tôi.

Tôi vừa lau nước mắt vừa cúi đầu thật sâu trước mọi người:

“Xin lỗi mọi người. Tôi vốn không muốn xuất hiện, càng không muốn khiến ai thêm tổn thương.”

“Nhưng bạo lực mạng và sự quấy rối của mẹ bạn trai cũ khiến tôi không thể sống bình yên.”

Tôi chiếu lên màn hình những tin nhắn chửi rủa, đe dọa của Trịnh Văn gửi cho tôi.