Chồng tôi thích một nữ streamer, cô ta tìm đến tôi và nói rằng cô ta có thai, thậm chí còn bảo tôi hãy thương hại mà nhường chồng mình cho cô ta.

Tôi thực sự thương hại cô ta, liền nhanh chóng chia tài sản và ly hôn với chồng.

Đồng thời một tay thúc đẩy, giúp bọn họ nhanh chóng đi đăng ký kết hôn.

Trong lễ cưới, tôi thậm chí còn tặng cho bọn họ một món quà lớn: đó là báo cáo chẩn đoán ung thư dạ dày của chồng cũ.

01

Tôi và Thẩm Uyên kết hôn ba năm, tình cảm của chúng tôi luôn tốt đẹp.

Vì vậy khi nhìn thấy bức ảnh anh ấy hôn người phụ nữ khác trên điện thoại, tôi thật sự không dám tin vào mắt mình.

Tôi tìm đến bạn của mình để xác nhận tấm ảnh ấy có phải là giả không, kết quả tôi nhận được khiến cho tôi thật sự rất đau lòng.

Tôi theo dõi số điện thoại đã gửi cho tôi tấm ảnh đó, và tra cứu thêm tài khoản WeChat, Weibo và TikTok của đối phương.

Trên đó, cô ta công khai khoe tình yêu của mình với Thẩm Uyên.

Mặc dù ngoại hình của Thẩm Uyên đã bị làm mờ, nhưng tôi vẫn nhận ra ngay.

Đây là tình nhân nhỏ của anh ấy, người đã đến tận cửa nhà để ra oai với chính thất!

Tôi dành cả buổi chiều để xem hết tất cả video và Weibo của cô ta.

Cô ta xây dựng hình tượng là một người chăm chỉ trên mạng, bán đồ ăn vặt và quản lý cửa hàng nhỏ của mình khá tốt.

Cô ta và Thẩm Uyên đã ở bên nhau một năm.

Trong một năm đó, Thẩm Uyên thường lấy cớ đi công tác, thực ra là để sống thế giới hai người với cô ta.

Hai người họ đi khắp đất nước, check-in tại vô số điểm du lịch nổi tiếng trên mạng.

Làm ô uế cảnh đẹp của đất nước.

02

Tâm trạng của tôi rất tệ, nhưng nhìn lại giấy xác nhận ung thư dạ dày trong tay, bỗng nhiên tôi cảm thấy cũng không hẳn là tệ lắm.

Đúng lúc này, điện thoại trên tay tôi reo lên.

“Chị, chị biết em là ai chứ?

Truyện đăng tại page Tiểu Linh Nhi , đứa nào reup là chó

Xin lỗi, em không muốn làm phiền hôn nhân của chị.

Nhưng giờ em đã có thai rồi, em không thể để con em không có bố, chỉ có thể nhờ chị giúp đỡ.

Chị, chị thương hại em đi.”

Trong điện thoại, cô ta khóc lóc thảm thiết, yếu đuối đến đáng thương.

Bệnh huyết áp thấp của tôi lập tức được chữa khỏi.

Tôi nén cơn giận, bình tĩnh nói: “Làm sao chứng minh được là cô thực sự mang thai?”

“Chị nghi ngờ em à? Em sẽ gửi bằng chứng cho chị ngay.”

Bên kia thao tác một lúc, rồi gửi giấy kiểm tra thai kỳ qua.

“Chị, chị thấy đó, đứa bé đã có hình dạng rồi, em thực sự không nỡ phá thai, nó cũng là một sinh mệnh nhỏ, Thẩm Uyên anh ấy không yêu chị nữa, chị buông tay đi có được không?”

Tôi liếc nhìn giấy xác nhận ung thư.

Thầm nhủ bản thân không tức giận, không tức giận.

Đừng so đo với góa phụ tương lai của người sắp chết…điều đó không nên!

Tôi tiếp tục: “Vậy cô làm sao chứng minh được đứa bé là con của Thẩm Uyên?”

Đầu dây bên kia im lặng một cách kỳ lạ, cuối cùng cô ta không giả vờ nữa.

“Tôi đã gọi cô là chị bao nhiêu lâu rồi.

Thẩm Uyên nói cô rất có văn hóa, không ngờ cô lại như thế này.

Cô có nhận hay không thì tùy, đứa bé là con của Thẩm Uyên.

Không tin thì đợi tôi sinh con ra rồi làm giám định ADN.”

Tôi nhẹ nhàng nói: “Không cần đâu, đợi cô sinh đứa bé ra thì lâu lắm.

Để đứa bé phải mang tiếng con rơi thì quá tệ, mẹ nó làm sai không thể để một mình nó chịu được!

Hay thế này, cô thề đi, nếu đứa bé không phải con của Thẩm Uyên, cô ra đường sẽ bị xe đâm chết, thì tôi sẽ tin cô.”

Bên kia hít một hơi lạnh, tiếp theo là một tràng chửi tục.

“Mộc Vy, cô mới là người ra đường bị xe đâm chết, cô là đồ khốn nạn không muốn sinh con, giữ chặt Thẩm Uyên, không cho người khác sinh con cho anh ấy, tôi chúc cô mười đời không sinh được một đứa con…”

Tôi đưa điện thoại ra xa một chút, tiện tay bật ghi âm…

03

Sau khi ghi âm xong, tôi gửi cho Thẩm Uyên.

Không lâu sau, anh ấy vội vã chạy đến.

“Vy Vy, xin lỗi, anh không ngờ cô ta lại tìm đến em.

Chuyện này, anh nhất định sẽ giải quyết, em cho anh chút thời gian có được không.

Lúc đó là do anh phải chịu áp lực quá lớn, nhất thời lạc đường, anh đã nói với cô ta đừng làm phiền em…”

Anh ta thao thao bất tuyệt giải thích, rõ ràng là những lời này anh ta đã diễn tập trong lòng nhiều lần, nói ra vô cùng trôi chảy không vấp một từ nào.

Nhưng tôi càng nghe càng kinh ngạc.

Nếu không phải cô gái tên Cố Tiểu Hàn kia không cam lòng mà tìm đến tôi, thì anh ta còn định giấu diếm tôi bao lâu nữa?

Hơn nữa, anh ta chịu áp lực lớn là có thể ngoại tình?

Còn tôi chịu áp lực lớn thì chỉ nổi mụn thôi sao?

Tôi không thể nghe thêm được nữa.

Đột ngột ngắt lời anh ta.

“Cô ta mang thai rồi.”

Thẩm Uyên mở miệng định nói, nhưng lại im lặng.

Tôi cười lạnh trong lòng, ép hai hàng nước mắt chảy ra.

“Thẩm Uyên, tốt nhất là tan rã trong hòa bình, chúng ta ly hôn đi.”