Anh ta ra nước ngoài rồi?

Ngày cưới của họ sắp đến rồi, sao thái công có thể để anh ra nước ngoài vào thời điểm này?

Hơn nữa, cô đã ba ngày không quay lại biệt thự nhà chính, tại sao thái công lại không hỏi gì?

Người nhân viên sau khi trả lời xong thì đi sang một bên nghe điện thoại, nói mấy câu đơn giản rồi đưa điện thoại cho Hạ Thanh Thiên, ra hiệu cô nghe máy.

Hạ Thanh Thiên tưởng là Cận Dịch Chu gọi đến, vừa bắt máy liền nhận lỗi ngay.

Cô không còn nhiều thời gian nữa, chỉ còn bảy ngày nữa là cô bay ra nước ngoài, trước lúc đó nhất định phải thoát khỏi nơi này.

Nhưng giọng bên kia điện thoại không phải Cận Dịch Chu, mà là trợ lý của anh.

“Cô Hạ, trước khi đi, tổng giám đốc có dặn nếu cô biết nhận sai, thì chuyển lời lại rằng anh ấy sẽ về biệt thự nhà chính vào sáng ngày cưới để rước dâu, thực hiện lời hứa kết hôn với cô.”

Hạ Thanh Thiên chẳng quan tâm cưới hay không, cô chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Cô truy hỏi: “Anh ấy đang ở đâu, có thể cho tôi nói chuyện trực tiếp một lần được không?”

Bên kia ngập ngừng một lát, rồi áy náy đáp:

“Tổng giám đốc bảo nếu cô hỏi, thì tôi phải thành thật nói rằng, do cô kích động khiến bệnh trầm cảm của cô Lâm trở nặng, nên anh ấy đưa cô Lâm ra nước ngoài nghỉ ngơi thư giãn.”

“Hơn nữa, tổng giám đốc còn dặn, anh ấy đã nói với bên nhà chính rằng vì cô mang thai nên đi lại bất tiện, cho nên đã đưa cô ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật sớm. Tổng giám đốc nhấn mạnh, đến ngày quay về biệt thự đừng để lỡ lời, nếu không anh ấy sẵn sàng nhốt cô thêm lần nữa, để cô an tâm dưỡng thai trong biệt thự cho đến khi sinh con.”

Tim Hạ Thanh Thiên nhói lên, như bị lưỡi dao đâm thẳng vào.

Nhưng rất nhanh, cô gạt bỏ cảm xúc từng khiến mình đau đớn đến tột cùng ấy — cô phải nghĩ cách thoát ra.

Cô từng nghĩ đến việc giả vờ đau bụng, hiện tại cô đang “mang thai”, người canh chừng chắc chắn không muốn cô xảy ra chuyện.

Nhưng nếu làm thế, một khi bác sĩ kiểm tra sẽ phát hiện cô đã phá thai, Cận Dịch Chu rất có thể vì tức giận mà nhốt cô lâu hơn nữa.

Cô không thể mạo hiểm, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Những ngày gần đây cô tỏ ra rất ngoan ngoãn, người giám sát cũng bắt đầu lơ là cảnh giác. Sau khi được Cận Dịch Chu đồng ý, cô có thể tự do đi lại trong biệt thự.

Một ngày trước lễ cưới, trong biệt thự có rất nhiều người đến, đều là nhân viên đến chuẩn bị cho hôn lễ ngày mai.

Hạ Thanh Thiên tỏ ra hợp tác vô cùng, sau đó đề nghị trợ lý của Cận Dịch Chu cho cô lấy lại ba lô, dùng điện thoại gọi cho thầy hướng dẫn để mời thầy đến dự đám cưới.

Trợ lý đưa lại ba lô cho cô, đích thân giám sát cô gọi điện cho thầy xong mới rời khỏi.

Nhân lúc đó, Hạ Thanh Thiên giấu toàn bộ giấy tờ quan trọng trong ba lô vào bên dưới lớp váy cưới.

Cô nghe thầy nói vì không liên lạc được với cô nên đã thay cô xử lý xong các thủ tục cần thiết, cô thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó cô nhờ thầy giúp liên hệ luật sư, ủy quyền chuyển nhượng căn biệt thự trị giá cả trăm triệu mà Cận Dịch Chu tặng cô làm nhà tân hôn sang tên cho Lâm Nhã.

Cúp máy, cô liếc nhìn ra cửa.

Trợ lý đã để cho cô chút không gian riêng, tạm thời cũng không thu lại điện thoại.

Hạ Thanh Thiên mở WeChat, không còn thời gian để đọc những tin chưa xem, cô trực tiếp tìm đến trang cá nhân của Lâm Nhã.

Cô ta vừa đăng rất nhiều ảnh, đều là ảnh thân mật với Cận Dịch Chu trong kỳ nghỉ ở nước ngoài, kèm theo những lời văn đầy ẩn ý mập mờ.

Hạ Thanh Thiên biết những dòng trạng thái đó đều chỉ để mình cô nhìn thấy, mục đích là để khiêu khích cô.

Cô cúi đầu cười nhạt, lần lượt chụp màn hình, rồi gom lại cùng với những tấm ảnh đã lưu trước đó, kể cả ảnh giấy chứng nhận phá thai, tất cả gộp lại thành một file.

Tệp tin đó được hẹn giờ gửi đến hòm thư của Cận Dịch Chu — đúng thời điểm cô lên máy bay.

9

Hạ Thanh Thiên ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, suốt cả ngày hôm nay cô bận thử đồ, làm quen với từng bước trong nghi lễ đám cưới, đến bây giờ bên ngoài trời đã hoàn toàn tối đen.

Làm xong mọi việc, cô chủ động giao điện thoại lại cho trợ lý.

Đúng lúc này, điện thoại cô vang lên, cô căng thẳng liếc nhìn màn hình, tim như nhảy lên tận cổ họng.

Cô vừa bàn bạc với thầy, sáng mai sẽ được đón trở về biệt thự nhà họ Cận — đó chính là cơ hội trốn thoát tốt nhất của cô.

Khi nhìn thấy màn hình hiển thị là cuộc gọi của Cận Dịch Chu, trái tim đang loạn nhịp mới dịu xuống.