Khi tôi bị viêm ruột thừa cấp tính, phải đến bệnh viện, Lâu Hiên lạnh lùng viện cớ nói có công việc bận đột xuất, sau đó chưa kịp để tôi nói gì đã quay người rời đi, bỏ lại tôi một mình.
Tôi không níu kéo, bình thản cầm điện thoại tự gọi cấp cứu, một mình vào phòng phẫu thuật.
Tối đó khi nằm giường bệnh, tôi nhìn thấy “bạch nguyệt quang” của anh ta đăng một bức ảnh lên mạng xã hội.
Trong ảnh, có hai người mặc đồ đôi, nắm tay nhau dạo bước trên bãi biển.
Dù vậy tôi mặc kệ, không như mọi khi cãi nhau ầm ĩ, trách móc anh ta bỏ rơi tôi.
Từ đó trở đi, tôi không chỉ không phản đối việc anh ta chăm sóc “bạch nguyệt quang” của mình, mà còn hiểu chuyện, khuyên anh ta.
“Linh Linh một mình vất vả, anh nên chăm sóc cô ấy nhiều hơn.”
Đến khi họ cùng nhau đi dự tiệc, bị nói là cặp đôi, tôi liền lặng lẽ vỗ tay và chúc phúc cho anh ta.
Cuối cùng anh ta không chịu nổi, nắm lấy vai tôi, mắt đỏ hoe.
“Em thật sự không quan tâm đến anh nữa sao?”