01
Suốt 6 năm qua, không phải tôi chưa từng nghĩ đến việc tha thứ cho anh . Đặc biệt là sau khi An An ra đời. Chỉ tiếc rằng, sự việc xảy ra 6 năm trước quá đỗi kinh hoàng.
Cố Chi Từ và thư ký của đối tác làm ăn đã qua đêm với nhau sau một buổi nhậu, sau đó cô gái mang bầu, giá cổ phiếu công ty dao động, trong một đêm bốc hơi 20 tỷ.
Chỉ sau ba ngày, tôi đã bình thản xuất hiện cùng Cố Chi Từ tại các sự kiện, đăng bài ủng hộ, cùng nhau vượt qua khó khăn.
Người ngoài khen tôi độ lượng, lý trí và có tầm nhìn xa, cũng có người chế giễu tôi làm vợ nhà giàu nhưng phải chịu nhiều đau khổ.
Tôi chỉ cười, chẳng bao giờ đáp lại.
Chỉ là sau đó dù Cố Chi Từ có quay về gia đình thể hiện tốt đến đâu, tôi cũng có thể nhìn thấu sự ấm áp và những lời nói dối của anh ta, không thể nào đắm chìm nữa.
Một năm trước, nữ thần thời sinh viên của anh ta, Giang Từ n, ly hôn, dẫn theo con gái 6 tuổi trở về nước trong im lặng.
Anh bắt đầu sống cuộc sống gia đình bên ngoài.
An An một tuần hiếm khi gặp được ba một lần.
Thực ra, Cố Chi Từ có rất nhiều thời gian, anh ta là người cực kỳ có tài trong việc đầu tư, từng được mệnh danh là người từ tương lai trở về.
Chưa đến ba mươi, anh ta đã tích lũy được đủ tài sản để nghỉ hưu.
Ở đỉnh cao, anh ta lại quyết định rút lui, từ bỏ vị trí giám đốc cuối cùng, trở thành nhà đầu tư tự do.
Tôi chỉ có thể nói với An An rằng ba rất bận, An An ngây thơ gật đầu.
Cố Chi Từ thật sự rất bận.
Bận rộn cùng Giang Từ n đi xem nhà, mua nhà, chống lưng cho cô ta, tìm trường cho con gái 6 tuổi của cô ta. Lo lắng cô bé bị ức hiếp, anh ta còn chi triệu đô quyên tặng cho thư viện trường.
Luật sư riêng của anh ta thậm chí còn được cử đi giúp Giang Từ n kiện chồng cũ để tranh giành tài sản ngay khi máy bay của cô ta vừa hạ cánh.
Lẽ ra Giang Từ n phải sống âm thầm và lặng lẽ, nhưng nhờ có Cố Chi Từ chống lưng, cô ta trở thành người phụ nữ nổi bậc nhất Hải Thành.
Giờ đây, Cố Chi Từ đã nghỉ hưu, không còn lo ngại việc tai tiếng của mình sẽ làm ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán.
Anh ta đang tận hưởng cuộc sống tự do, tùy ý của mình ở tuổi này.
Thực ra, những cặp vợ chồng có giá trị tài sản hàng tỷ như chúng tôi, từ “ly hôn” không dễ dàng thốt ra.
Vì thế, Cố Chi Từ ngạc nhiên: “Em đang ghen với Từ n à?”
Giọng điệu đó, như thể tôi đang gây chuyện vô lý.
“Cô ấy gặp khó khăn, anh có khả năng giúp đỡ, em biết mà, tình cảm thời sinh viên rất đáng quý, chúng ta không thiếu số tiền đó. Em ở bên cạnh anh bao nhiêu năm rồi, chút hiểu biết này cũng không có sao?”
“Tờ thư tình trong két sắt.” Tôi cắt ngang.
Những năm qua, chúng tôi là vợ chồng, cũng là thầy trò, Cố Chi Từ luôn có thể đánh giá cao tôi.
Nếu tôi không kịp thời vạch trần, anh ta chắc chắn sẽ lợi dụng danh nghĩa bạn học để đứng ở đỉnh cao đạo đức mà chỉ trích tôi không ra gì.
“Em mở két sắt của anh?”
Tôi nhắc nhẹ: “Ngày An An tròn tháng, anh biết ơn sự vất vả của em, để em mở két lấy con dấu giúp anh.”
Cũng lần đó, Cố Chi Từ lấy ra 50 triệu từ tài sản trước hôn nhân nhập vào thu nhập gia đình, trở thành số vốn đầu tiên để tôi tiến vào giới đầu tư.
Anh ta dường như mới nhớ ra, trông bối rối: “Đó chỉ là chuyện hồi còn trẻ, thật sự nếu có gì với cô ấy, anh sẽ không làm ầm lên như thế này đâu!”
Nói đến cuối, anh ta lại trở nên kiên quyết.
“Hồi đó còn chẳng đến với nhau, bây giờ chúng ta đều có con cái lại càng không thể, em đừng gây chuyện nữa.”
Tôi vô cùng chán ghét sự cao ngạo và thờ ơ của anh ta.
“Cố Chi Từ, anh không cần phải giải thích gì với em, nghĩ xem nên nói với An An thế nào đi.”
“Em nói với nó cái gì?” anh ta cảnh giác hỏi.
Tôi bật cười: “Cần em nói sao? Năm vừa qua, An An bị viêm phổi nằm viện một lần, bị cúm A ba lần, bị thương ở trường một lần, bị bắt nạt kéo dài nửa năm, anh là bố nó, anh đã xuất hiện lần nào chưa?”
Trong mắt Cố Chi Từ hiện lên vẻ áy náy.
Lâu lắm anh ta mới nói: “Chuyện của An An, chẳng phải em vẫn luôn xử lý sao? Nếu khó khăn em nên chủ động nói với anh.”
“Đúng, những năm qua thật sự là như vậy.”
Tôi nhìn anh ta: “Tôi và An An chưa bao giờ oán trách, nhưng anh có biết, nửa năm trước An An đã chuyển đến trường Thanh Đằng rồi không?”
Cố Chi Từ im lặng một lúc lâu không nói gì.
Tôi cười khẩy một tiếng:
“An An luôn tin rằng anh rất bận. Nhưng anh đã để nó tận mắt chứng kiến cách anh chăm lo cho cô bé tên Đào Đào.
“Nó nghe Đào Đào nói với thầy cô và bạn bè rằng, bố cô bé là Cố Chi Từ, một siêu nhân, giàu có đến mức có thể mua nửa thành phố này và thư viện ở trường là do gia đình cô bé tài trợ.
“An An không phục nên tranh luận với Đào Đào, nhưng không ai tin nó là con trai của Cố Chi Từ, vì Cố Chi Từ chưa bao giờ đưa đón nó đi học, cuối cùng An An phải chịu cảnh bị bắt nạt về tinh thần và bị cô lập.”
“Trong thế giới của trẻ con, một người bố có thể khiến nó sụp đổ hoàn toàn.”
Cố Chi Từ nổi giận: “Em không có miệng sao? Tại sao không nói với họ!”
“Anh tự tay lập nghiệp, tin rằng An An cũng sẽ mạnh mẽ như anh. Trong danh sách của trường, anh dặn không được điền tên mình để An An không kiêu ngạo.”
Anh ta cứng họng, bực bội gãi đầu.
“Thế thì em nên nói thẳng với anh, tại sao không nói với anh về chuyện An An chuyển trường!”
“Em không nói sao? Em đã nói với anh, An An sắp vào tiểu học Thanh Đằng, em muốn chuyển lớp trước sáu tháng để nó thích nghi với môi trường, anh chỉ đáp lại một câu ‘được’ rồi cúp máy.”
Tôi ngừng một lúc: “Sau đó em còn thấy trên tin tức rằng, hôm đó Đào Đào bị người lạ đón đi, anh đã đưa Giang Từ n, hung hăng đến nhà họ Tư đòi người.”
Cố Chi Từ giận dữ nhìn tôi một cái, rồi chán nản ngồi xuống.
Lâu lắm anh ta mới mệt mỏi nói: “Lục Nghi, rõ ràng em có cách, nhưng lại khiến anh mất mặt trước An An.”
Tôi nhắm mắt lại, xoay người: “Đúng, khi đó em nên mang giấy đăng ký kết hôn và giấy khai sinh của An An đến gặp hiệu trưởng, để tổ chức một buổi họp toàn trường, chứng minh An An mới là con của anh.”
02
Hôm đó cuộc đàm phán với Cố Chi Từ tuy không vui vẻ, nhưng đã thành công khiến anh ta cảm thấy áy náy.
Chuyện ly hôn cũng nên chính thức được đưa lên lịch trình rồi.
Tình cảm không chịu nổi sự giày vò của thời gian, cũng không thích hợp để sử dụng nhiều lần, sự áy náy của đàn ông phải được dùng đúng chỗ.
Vì vậy, tôi để lại An An, tự mình chuyển đi, không trách móc và không dây dưa nữa.