14

Sau khi tuyên án, tôi biên tập toàn bộ chứng cứ thành một video hoàn chỉnh, chỉ với một cú nhấn gửi đến tất cả các cơ quan truyền thông lớn.

Hot search bùng nổ ngay lập tức:

#Bản ghi toàn bộ tội ác của gia đình Trần Diệu Tổ

#Mẹ chồng đầu độc con dâu bất thành

#Em chồng bắt cóc cháu gái

Trong video là cảnh Trần Diệu Tổ đêm khuya lẻn vào phòng ngủ với sợi dây trong tay, mẹ chồng bê nồi canh độc với nụ cười giả tạo, và em chồng siết cổ tay con gái tôi với khuôn mặt đầy hung ác.

Dư luận bùng nổ khắp mạng xã hội:

【Tài khoản chính thức của Hội Phụ Nữ】: Không khoan nhượng với bạo lực gia đình! Ủng hộ nạn nhân dùng pháp luật để bảo vệ bản thân!

【Liên minh Chính Nghĩa V】: Đề nghị mở combo “đãi ngộ đặc biệt” trong trại giam!

【Luật sư phổ biến pháp luật】: Bản án này vẫn còn quá nhẹ!

Bình luận được thích nhiều nhất:

“Đề nghị bạn tù mỗi ngày cho hắn nếm thử một khóa học ‘trải nghiệm bị bạo hành gia đình’!”

Trong tù.

Trần Diệu Tổ co rúm trong góc tường, trên mặt đã thêm mấy vết bầm mới.

Ngay ngày đầu tiên vào trại, vì quá nổi tiếng trên mạng, hắn đã được bạn tù “chăm sóc đặc biệt”.

“Mày thích đánh phụ nữ đúng không?”

Một tên đàn ông xăm trổ ngồi xổm trước mặt hắn, bóp cằm: “Trong này, tụi tao chuyên trị mấy thằng hèn như mày.”

Trần Diệu Tổ run như cầy sấy: “Tôi… tôi biết sai rồi…”

“Hèn mà thích ra oai, vào đây thì biết mùi.”

15

Vài ngày sau, tại ngôi nhà mới.

Hoàng hôn chiếu qua ô cửa sổ lớn, nhuộm cả phòng khách thành một màu cam ấm áp.

Tôi ngồi trên tấm thảm len mềm mại, ôm con gái vào lòng. Mùi sữa thoang thoảng trong tóc con hoà cùng ánh nắng khiến người ta thấy bình yên.

“Mẹ ơi,” — con bé ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, trong đôi mắt là nét tò mò ngây thơ, “ba không đến sống cùng nhà mới với mình sao?”

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh chiều rực đỏ như lửa, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười thanh thản:

“Ba con đã đến một nơi… nơi mà không thể làm tổn thương ai được nữa rồi.”

Tôi nhẹ nhàng vuốt tóc con: “Sau này, mẹ sẽ luôn ở bên con.”

Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận ánh nắng nhảy múa nơi mi mắt. Khoảnh khắc bình yên này, là cái giá đổi bằng cả một chuỗi ngày nghẹt thở.

Dòng bình luận:

【Sướng quá! Quá đã!】

【Đây chính là kịch bản của một nữ chính mạnh mẽ!】

【Cuối cùng con gái cũng an toàn rồi!】

Bàn tay nhỏ của con gái bỗng nắm lấy ngón tay tôi, mềm mềm, ấm áp: “Mẹ ơi, con yêu mẹ.”

Tôi siết chặt cánh tay, ôm con bé vào lòng, giọng tôi nhẹ như một cái thở dài: “Mẹ cũng yêu con, mãi mãi yêu con.”

Mặt trời lặn kéo dài bóng hai mẹ con chúng tôi, vươn mãi về phía tương lai rực rỡ.

Căn phòng ngập trong ánh vàng, đến cả hạt bụi trong không khí cũng lấp lánh như những ngôi sao nhỏ.

Lần này, bóng tối cuối cùng cũng đã bị xua tan hoàn toàn.

Dòng bình luận cuối cùng chậm rãi trôi qua:

【Chúc bạn từ đây, cả đời được sống dưới ánh mặt trời.】