3
Ngày cưới, Trình Hàn cười hớn hở với mọi người trong sảnh khách sạn.

Nếu không phải vì chú rể và cô dâu phải đứng ở cửa đón khách, tôi thực sự muốn đào một cái lỗ để trốn.

Bình thường anh ấy là một tổng tài lạnh lùng nghiêm túc mà?

Khi tiểu thanh mai đến, buổi lễ cưới vừa mới bắt đầu.

m nhạc trong lễ đường vang lên, cánh cửa lớn từ từ mở ra.

Tôi vừa định nâng váy chờ ánh đèn chiếu vào mình rồi theo quy trình đi đến bên cạnh Trình Hàn.

Một giọng nói không phù hợp vang lên:

“Ôi, xin lỗi, Hàn ca ca, em đến muộn rồi!”
Tiểu thanh mai mặc một chiếc váy đỏ, chạy nhanh từ trước mặt tôi ra ngoài.

Khán giả xôn xao bàn tán:

“Ai vậy, sao lại thiếu ý thức thế?

“Người ta kết hôn, cô ta giành mất ánh đèn của cô dâu là sao?”

Tiểu thanh mai biến sắc, nước mắt lưng tròng: “Hu hu, em không cố ý, em không biết không được đi vào đây… Chị đừng giận, hu hu…”

Tôi nghiến răng ken két, nếu không phải vì đông người, tôi thực sự muốn cho cô ta hai cái bạt tai, dạy cho cô ta biết thế nào là lễ nghĩa liêm sỉ!

Rõ ràng cô ta đã canh đúng thời gian mà xông vào, còn trở thành lỗi của tôi?

Trình Hàn cũng không vui vẻ gì, anh ấy không do dự cướp lấy micro, trực tiếp bảo người đưa tiểu thanh mai xuống khỏi lễ đài: “Nhanh chóng đưa cái kẻ ngốc này ra ngoài!”

Cuối cùng buổi lễ cưới cũng diễn ra suôn sẻ, đến phần kính rượu thì tiểu thanh mai lại xuất hiện làm loạn.

“Hàn ca ca, anh không thể cưới một người phụ nữ không quyền không thế, cô ta hoàn toàn không xứng với anh, chắc chắn cô ta lấy anh vì tiền thôi!”

Cô em à, tỉnh lại đi, cái giường hai triệu cô ngủ đêm qua là do tôi mua đó!

Là thủ khoa khối A năm đó, điện thoại của tôi từng bị Đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh gọi đến nát máy.

Sau khi tốt nghiệp, tôi vào làm ở một ngân hàng đầu tư, trong hai năm ngắn ngủi đã được tôn vinh là thần chứng khoán trẻ tuổi nhất.

Cô nghĩ tôi thiếu tiền à?

“Hàn ca ca, đừng kết hôn với người phụ nữ này! Em về nước lần này là vì anh, em muốn bù đắp cho những tiếc nuối của chúng ta, anh quên đêm trước khi em đi nước ngoài rồi sao?”

Tôi đầy thắc mắc.

Tôi bị cướp hôn tại chỗ?

Ôi mẹ ơi, thật là kích thích!

Giọng tiểu thanh mai không nhỏ, khách mời xung quanh đều quay đầu lại nhìn.

Trình Hàn nhíu mày nói: “Cô bị điên à? Chúng ta có gì tiếc nuối? Cô đi nước ngoài có liên quan gì đến tôi? Tôi không gặp cô trong thời gian tôi ở nước ngoài, đừng nói bậy!”

Trình Hàn suýt nữa thì nhảy dựng lên.

Tiểu thanh mai nước mắt lưng tròng: “Hàn ca ca, em biết anh ở bên Lộc Yêu Yêu là vì sao, chẳng phải vì trước đây em ở bên người khác sao? Anh muốn chọc tức em nên mới tìm một người giống em! Giờ em đã hiểu lòng mình rồi, anh đừng giận nữa! Chúng ta mới là tình yêu đích thực!”
Tôi im lặng, phong cách ăn mặc của tôi luôn là trưởng thành quyến rũ.

Tiểu thanh mai thì lại là một đoá hoa trắng tinh khiết.

Không thể phủ nhận rằng, nét mặt chúng tôi thực sự giống nhau.

Bạn thân tôi từng trêu đùa, người không biết còn tưởng chúng tôi là họ hàng.

Trình Hàn thấy tôi im lặng không nói gì, hoảng hốt, anh ấy cảm thấy có nguy cơ, vội vàng nói: “Vợ ơi, đừng nghe cô ta nói bậy! Em đẹp như tiên nữ, cô ta chỉ là ếch ngồi đáy giếng, mơ tưởng mình là thiên nga thôi!”

Mẹ chồng tôi lúc này cũng nghe thấy, đi đến hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Tôi lặng lẽ nhéo đùi mình, nước mắt lưng tròng:
“Mẹ, không có gì đâu!”

Nhân viên phục vụ bên cạnh tự động tiến lên giải thích nguyên do sự việc.

“Cô, cô…” Tiểu thanh mai phát ra tiếng như mèo con yếu ớt, nhưng lại nhìn tôi đầy đắc ý.
Cô ta không nghĩ mẹ chồng tôi sẽ giúp cô ta chứ?

Rồi tiểu thanh mai bị mẹ chồng tôi gọi bảo vệ kéo ra ngoài.

Lúc này, Trình Hàn bất ngờ giơ tay ngăn lại, tiểu thanh mai trong lòng vui mừng, ném cho Trình Hàn một cái liếc mắt đưa tình:

“Hàn ca ca, em biết anh yêu em mà!”

“Im ngay! Đêm qua nhân lúc tôi không ở nhà cô đã hối lộ em họ tôi, rồi cùng người đàn ông lạ mặt lên giường cưới của tôi, đó là cái giường vợ tôi mua hai triệu đó, mau bồi thường!”
Mặt tiểu thanh mai trắng bệch, định nói gì đó nhưng Trình Hàn không cho cô ta cơ hội.

“Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!” Nói rồi anh lấy điện thoại ra định gọi 110.

Tiểu thanh mai thấy anh nghiêm túc, hoảng loạn.
“Sao, cô muốn tôi công khai bức ảnh đó cho mọi người xem à?” Trình Hàn nhíu mày hỏi.

Tiểu thanh mai lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng bố mẹ cô ta phải đến hòa giải.

“Thôi nào, Tiểu Hàn, dì cũng nhìn con lớn lên, Tinh Tinh còn nhỏ, không hiểu chuyện, con đừng chấp nhặt với nó.

Trình Hàn cười khẩy: “Hai mươi bốn tuổi còn nhỏ sao? Trình Tử Tuấn còn hiểu chuyện hơn cô ta.”
Trình Tử Tuấn là đứa trẻ đáng lẽ sẽ giúp chúng tôi ép giường, năm nay mới 9 tuổi, gọi Trình Hàn một tiếng anh họ.

Mẹ Đường Tinh bị mất mặt, lập tức xụ mặt mắng mẹ chồng tôi: “Thời Uyển, bà dạy con kiểu gì vậy?”

Mẹ chồng tôi tính cách bá đạo, sao chịu nổi lời này? Lập tức đáp trả: “Tôi không ngờ nhà họ Đường lại dạy ra con gái như vậy, không biết liêm sỉ muốn trèo lên giường con trai tôi, nếu không phải con dâu tôi rộng lượng, bà tưởng tôi không xé xác cái đứa hư hỏng đó sao! Bà Đường, lo mà dạy con gái mình đi!”

Tôi bất ngờ bị nhắc đến, cười ngại ngùng.
Bố Đường Tinh khó chịu, không tiện tham gia cuộc chiến của phụ nữ, nói với tiểu thanh mai: “Không mau về đi, ở đây mất mặt quá!”

Tiểu thanh mai không chịu đi, cuối cùng vẫn không thắng được mẹ Đường Tinh, đành rơi nước mắt rời đi.

Trước khi đi còn bị Trình Hàn bắt đền tiền giường, chuyển vào tài khoản của tôi. Tôi liền quyên góp cho trại trẻ mồ côi.

Tôi ở góc độ không ai nhìn thấy, hất cằm với tiểu thanh mai, mắt cười tít: Đồ ngốc!

May quá, trước khi cưới tôi muốn giữ kín, không mời báo chí, nếu không đã lên báo địa phương rồi.

Tiêu đề tôi nghĩ sẵn rồi:

Thiên kim nhà họ Đường dũng cảm cướp hôn vì tình, bị đánh mặt!

4

Đám cưới cuối cùng cũng kết thúc.

Tiễn khách xong, mẹ chồng đưa cho tôi một chiếc thẻ đen, an ủi: “Con dâu à, nhân lúc con chưa đăng ký kết hôn với thằng bé, hãy coi đây là tài sản trước hôn nhân của con, hôm nay mẹ thật sự thấy oan ức cho con, Đường Tinh cũng là do mẹ nhìn lớn lên, hồi nhỏ còn ngoan, giờ lớn lại như vậy… Haiz!”

Nhìn hành động của mẹ chồng, tôi vô cùng cảm động.

“Cảm ơn mẹ!” Tôi chưa kịp nói, Trình Hàn đã thay tôi nhận thẻ nhét vào tay tôi, “Đừng nói nữa, con với vợ con đang vội đi đăng ký kết hôn đây!”

Tôi chỉ kịp để lại một câu “Cảm ơn mẹ” rồi bị anh ấy kéo đi.

Trong cục dân chính, tôi nhìn Trình Hàn ngồi thẳng lưng, mặt nghiêm túc căng thẳng, đẹp trai lạnh lùng.

Cặp đôi trẻ bên cạnh xì xào: “Anh kia đến phỏng vấn à?”

Tôi phì cười, Trình Hàn lườm tôi, không cho tôi nói.

Khi chụp ảnh đăng ký kết hôn, không biết từ đâu anh ấy lấy ra một bó hoa, nhất quyết nhét vào tay tôi, nói đây là nghi thức bắt buộc khi kết hôn.

Sau đó, khi tôi hỏi, anh mới thú nhận, thấy cặp đôi trẻ bên cạnh có hoa, anh ấy liền bỏ ra năm ngàn mua từ họ.

Tôi không nhịn được co giật mắt, đây chính là tổng tài sao?

Đêm tân hôn, khi chúng tôi đang chuẩn bị làm một số việc mà Zhihu không cho viết, bầu không khí đều đã đến, thì chuông điện thoại của Trình Hàn đột ngột vang lên.

Anh ấy tắt đi, nhưng lại gọi đến, lần thứ năm thì tôi đỏ mặt chui ra khỏi chăn: “Hay anh nghe đi, biết đâu có chuyện quan trọng.”

Trình Hàn khó chịu lẩm bẩm: “Tốt nhất là có chuyện, không thì anh cho người đó đẹp mặt!”
Điện thoại được bắt máy, không biết bên kia nói gì, mặt anh ấy biến sắc, mắt lóe lên, “Đừng lo, tôi sẽ đến ngay.”

“Có chuyện gì vậy?” tôi hỏi.

“Công ty có chút vấn đề, anh phải đi trước. Vợ à, nếu em mệt thì ngủ trước, xong việc anh sẽ về với em!”

Trình Hàn đắp lại chăn cho tôi, hôn nhẹ lên trán để an ủi.

Tôi lo lắng, cũng không ngủ nữa, lấy điện thoại lướt WeChat.

Tiểu thanh mai đăng một bức ảnh, cổ tay băng bó và hình dáng quen thuộc trong ảnh.

Kèm theo dòng trạng thái: Tha thứ cho sự bồng bột của tôi, từ giờ tôi sẽ trân trọng người kia~

Tôi chắc chắn người trong ảnh là Trình Hàn, anh ấy mặc bộ đồ đó trước khi ra ngoài. Chưa đầy năm phút, tiểu thanh mai đã nhắn tin:

“Cảm giác đêm tân hôn một mình không dễ chịu nhỉ? Tiếc quá, Hàn ca ca vẫn yêu tôi, cô chỉ giống tôi vài phần thôi, không thì Hàn ca ca làm sao để ý đến cô?”

Còn kèm theo một bức ảnh của tiểu thanh mai và tôi hồi cấp ba.

Lòng tôi trùng xuống, so sánh thế này, chúng tôi giống nhau ít nhất bảy tám phần.
Vậy nên, tôi thực sự chỉ là người thay thế?