Tất cả những gì anh từng nói với em, sau này đều là lời hứa.

Còn rất nhiều điều muốn nói, nhưng thôi để dành cả đời nói với nhau nhé…”

Vì đang ghi hình, nhiều lời không tiện nói thẳng. Nội dung thư… nghe cũng sến sến, văn vẻ chẳng đâu vào đâu.

Nhưng tôi cầm tờ giấy mỏng trên tay, lại nghĩ về hai mươi năm dày dặn phía sau nó.

Hai mươi năm thanh xuân — từ bạn nhỏ thanh mai trúc mã đến người bạn đời yêu thương và thấu hiểu.

Nghĩ rồi lại thấy… hình như mình lỗ nặng.

“Cố Tư Huyền, cả đời em mới có mình anh là bạn trai… lỗ to rồi còn gì nữa!”

Cố Tư Huyền trợn to mắt:

“Lỗ? Ông đây đẹp trai số một thiên hạ, mười thằng khác gộp lại cũng không bằng một ngón tay anh nhé!”

Quay xong, anh lập tức kéo tôi vào lòng, mặc tôi vùng vẫy thế nào cũng không buông.

Miệng không ngừng lải nhải:

“Ai là người trốn anh đi xem người ta nhảy, còn suýt chảy máu mũi vì sờ vào cơ bụng?”

“Ai là người lén lút đi leo núi với ‘em trai’, trật chân còn để người ta cõng xuống?”

Giây tiếp theo, “lão diễn viên” mắt đỏ hoe:

“Nói thiệt ra, người lỗ là anh mới đúng.” “Ngần ấy năm giữ thân vì em, đến mặt mũi mấy cô gái khác còn chẳng nhớ nổi. Trong đầu toàn là em thôi.”

Anh kéo mặt tôi lại áp vào bụng anh:

“Sờ thử đi. 8 múi, đường eo, cơ săn — không mê mới lạ!”

Tôi bị vẻ đẹp trai ấy làm cho mụ mị đầu óc, quên luôn chuyện hồi nãy còn đang càm ràm.

Cười hì hì… rồi đưa tay ra sờ thật.

Công nhận, thân hình của thiếu gia nghiêm khắc với bản thân này đúng là cực phẩm.

Và hậu quả của chuyện “sờ linh tinh” là: Cố Tư Huyền không thèm về nhà nữa.

Kéo thẳng tôi lên phòng tổng thống tầng cao nhất khách sạn nhà anh, lăn lộn nguyên một đêm, không cho tôi bước xuống giường.

Đến sáng, trời đã sáng trưng, anh còn ngậm vành tai tôi thì thầm:

“Lỗ không? Lỗ to chưa?”

Tôi mệt rã rời, khản cả giọng đáp:

“Không lỗ! Không lỗ! Ở bên anh là lời to rồi!”

Cố thiếu gia lúc này mới chịu tha cho tôi, ôm tôi ngủ với nụ cười cực kỳ mãn nguyện.

Phải công nhận — thể lực của Cố Tư Huyền đúng là không đùa được.

Tôi vừa nghĩ đến đây thì…

ngủ mê mệt luôn.

8

[Tin xấu:]

Tôi lại bị chụp lén. Và lại một lần nữa lên top tìm kiếm với tin tiêu cực.

【Người đàn ông phía sau Lâm Chi lộ diện?!】

【Tiểu hoa đán Lâm Chi rốt cuộc có bao nhiêu “ông bố tốt”?】

【Lâm Chi – tiểu tam!】

【Giới giải trí Trung Quốc tiêu rồi!】

Nhìn thấy mấy dòng hot search, tôi há hốc mồm. Ủa gì vậy trời, sao lại “giới giải trí tiêu rồi” chứ? Tôi làm gì ghê gớm dữ vậy!

Tin tốt: Người bị chụp cùng tôi lần này không có vấn đề gì cả.

Chính là bạn trai hợp pháp – chính chủ – hợp quy định của tôi.

Khi mấy bức ảnh mờ mờ và lời mắng chửi lại bị lan truyền khắp mạng, Cố Tư Huyền bật cười, rồi thẳng tay đăng luôn loạt ảnh lễ đính hôn của chúng tôi.

Dòng caption đơn giản mà mạnh mẽ:

“Xin lỗi, hợp pháp – hợp lệ – hợp tình.

Yêu đương bình thường, đã đính hôn.

Đề nghị không tung tin, không bịa đặt, không phỉ báng. Cảm ơn.”

Ngay sau đó, cư dân mạng lại nổ tung:

【Ủa? Trước đây cô ta còn tham gia show hẹn hò mà? Sao giờ lại đính hôn rồi?】

【Làm ơn giữ chút liêm sỉ đi! Đừng vì tiền mà lừa khán giả được không!】

【Lừa đảo! Lừa đảo! Đây là hành vi lừa dối trắng trợn!】

Cố Tư Huyền cạn lời — ủa, mấy người bị mù à?

Trời ơi, ông đây đẹp trai thế này mà cũng không nhận ra sao?!

Anh nghiến răng, tức giận đăng liền ba bài Weibo:

“Đây là tôi!” (kèm ảnh chụp trong show hẹn hò)

“Cái này cũng là tôi!” (kèm ảnh bị paparazzi chụp lén)

“Còn đây vẫn là tôi!” (kèm ảnh đính hôn long trọng)

Tôi đứng cạnh, cười nghiêng ngả đến đau cả bụng.

Hôm đính hôn, anh vui quá mức — miệng cười toét suốt buổi, trông như một tên ngốc hạnh phúc.

Không trách được netizen không nhận ra.

Tôi vừa cười vừa xoa đầu anh:

“Thôi nào, được rồi, lần này chắc không ai nhầm anh với ai nữa đâu.”

Anh bĩu môi nhìn tôi, hóa thân thành “cún con khổng lồ.”

Lại nhào vào lòng tôi, giả vờ nức nở:

“Hoa Sinh! Vợ ơi, em phải bênh vực anh chứ!”

Không còn cách nào khác, chồng sắp cưới của mình thì phải dỗ thôi.

Tôi liền share lại bài của anh, viết:

“Anh từng nói, người tốt nhất sẽ đến bên cạnh mình — Giờ phút này, em cũng nghĩ vậy.

Cảm ơn vì đã gặp được anh, cảm ơn vì có anh.”

Fan lập tức bùng nổ cảm xúc:

【Chị nhà đính hôn thật rồi sao?! Hu hu hu, tui thất tình mất rồi!】

【Bảo sao trong show tình cảm ngọt xỉu, hóa ra có manh mối từ trước!】

【Gặp được người mình yêu, ta nên nói gì? Chúc phúc!】

【Trời ơi, cặp này đẹp đôi quá! Chúc hai người trăm năm hạnh phúc!】

Khi ngày càng nhiều ảnh đính hôn được tung ra, mọi người cuối cùng cũng nhận ra Cố Tư Huyền.

【Trong show nhìn còn phong độ, sao trong ảnh đính hôn trông ngu ngơ thế này trời?】

【Ủa, đây chẳng phải sếp tôi sao? Cuối cùng cũng cưới được người đẹp rồi! Chúc mừng chúc mừng!】

【Ơ kìa, sếp của bạn là ai thế? Kể đi!】

【Tôi cũng đến hóng đây, sếp đính hôn rồi có phải được nghỉ phép ba ngày không?】

Còn cẩn thận tag thẳng vào tài khoản của Cố Tư Huyền.

Nhìn dòng bình luận bắt đầu “trở lại bình thường”, Cố Tư Huyền mới hài lòng, rồi trả lời ngay dưới comment của nhân viên kia:

“Không vấn đề, mai bắt đầu nghỉ ba ngày toàn công ty!”

Cư dân mạng lại phấn khích bùng nổ:

【Ôi trời, ông sếp nhà người ta! Thiên thần thật sự!】

【Tôi cũng muốn có sếp như thế này!】

【Ba giây! Tôi cần toàn bộ thông tin của anh này, tôi muốn nộp đơn vào công ty anh ta!】

【Sếp tuyệt vời, nhưng bà xã sếp còn tuyệt hơn! Lâm Chi, nữ thần của tôi!】

Tắt điện thoại, tôi và Cố Tư Huyền nhìn nhau cười.

Khoảnh khắc ấy, thế giới dường như xoay tròn.

Anh cúi đầu nhìn tôi, ánh mắt sâu như biển, vừa nóng bỏng, vừa dịu dàng đến mức khiến tim tôi run rẩy.

“Bảo bối… anh yêu em.”

Dưới làn hơi thở nồng ấm của anh, tôi khẽ đáp lại, giọng nghẹn ngào:

“Em cũng yêu anh.” 💞

Hết