PHÍA TRƯỚC LÀ BẦU TRỜI

PHÍA TRƯỚC LÀ BẦU TRỜI

Khi báo cho ông nội về cái chết của ba, người ông đã kiên cường cả đời cũng phải bật khóc nức nở.

Dù ba và ông đã mâu thuẫn nửa đời người, nhưng dù sao ba vẫn là một phần máu thịt của ông, chết nơi đất khách quê người, không tránh khỏi cảm giác xót xa.

Tôi ôm hủ tro cốt của ba, từ chối lời đề nghị của ông nội muốn đón tôi về ngay lập tức.

Tôi vẫn còn một số việc chưa giải quyết xong.

Ba đã sống nửa đời người ở cái thị trấn nhỏ này, ngay cả lời trăn trối cuối cùng cũng dặn tôi chôn cất ông tại đây.

Ông vốn là một người rất hài hước và dí dỏm, nhưng những lời trăn trối trước khi chết lại được ông viết như một bức thư dài bình thường.

Ông viết rằng khi tro cốt của ông được chôn cất, hãy báo cho đứa cháu ngoại yêu quý của ông – Tiểu Triệt.

Người ta bảo làm thế, kiếp sau ông sẽ gặp nhiều may mắn.

Nhưng ông không biết, đứa cháu mà ông nhắc tới chẳng những không đến, mà vào cái đêm ông được hỏa táng, nó đang gọi một người phụ nữ khác là mẹ ở nhà người ta.

Tôi nhìn vào những giọt nước mắt thấm trên di thư của ba, bất giác cất nó vào túi áo.

Đám tang được tổ chức đơn giản.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

Scroll Up